Hơi men đắng và đêm buông lặng ngắt
Em với tay bắt lấy ánh sao trời.
Lúc này em muốn quên hết sự đời
Sương lạnh giá trùm vai em màu tối
Cài lên mắt giọt sầu đêm trăn trối
Em đặt môi hôn gió lạnh kề tai
Đâu còn chi buồn nữa mỗi sớm mai
Em bỏ lại cả một trời kí ức.
Đêm nay sống là em đang sống thật.
Chỉ vài giây, ngụm men đắng mà thôi
Và vài giây chạm thật khẻ bờ môi
Men chấp cánh nâng em bay cao nữa.
Em mười tám, đêm nay trên bậc cửa
Em cô đơn tuổi mười tám của em
Có sao đâu khi kỉ niệm cũ mèm
Em vội cất vào rương đời còn mới.
Nếu có đất khắc chồi non sẽ khởi
Chớ quá lo, em chỉ vừa vào đời
Đôi mắt em vẫn biếc một nét ngời
Thanh xuân đó, hãy chờ em phía trước.
Vui lên em, chân em chờ em bước
Túi hành trang bé nhỏ của em đeo
Tiếng hát em, giữa non nước vẫn reo
Em sẽ thấy yêu đời em nhiều lắm.
Hết đêm nay, hơi men không còn ngấm
Em nhắc em phải tỉnh dậy nhanh nhanh
Chung quanh em không khí vẫn trong lành
Em mười tám, đêm qua, trên bậc cửa
Em với tay bắt lấy ánh sao trời.
Lúc này em muốn quên hết sự đời
Sương lạnh giá trùm vai em màu tối
Cài lên mắt giọt sầu đêm trăn trối
Em đặt môi hôn gió lạnh kề tai
Đâu còn chi buồn nữa mỗi sớm mai
Em bỏ lại cả một trời kí ức.
Đêm nay sống là em đang sống thật.
Chỉ vài giây, ngụm men đắng mà thôi
Và vài giây chạm thật khẻ bờ môi
Men chấp cánh nâng em bay cao nữa.
Em mười tám, đêm nay trên bậc cửa
Em cô đơn tuổi mười tám của em
Có sao đâu khi kỉ niệm cũ mèm
Em vội cất vào rương đời còn mới.
Nếu có đất khắc chồi non sẽ khởi
Chớ quá lo, em chỉ vừa vào đời
Đôi mắt em vẫn biếc một nét ngời
Thanh xuân đó, hãy chờ em phía trước.
Vui lên em, chân em chờ em bước
Túi hành trang bé nhỏ của em đeo
Tiếng hát em, giữa non nước vẫn reo
Em sẽ thấy yêu đời em nhiều lắm.
Hết đêm nay, hơi men không còn ngấm
Em nhắc em phải tỉnh dậy nhanh nhanh
Chung quanh em không khí vẫn trong lành
Em mười tám, đêm qua, trên bậc cửa