“Nếu một ngày Cha Mẹ chỉ tồn tại trong hồi ức!”

vietnamtrade-forum.com là diễn đàn chuyên về thảo luận kinh tế Việt Nam và quốc tế. || Tên Acc KHÔNG sử dụng chữ IN HOA|| Tiêu đề bài viết KHÔNG sử dụng chữ IN HOA, đăng số điện thoại, website, giá cả || KHÔNG được sử dụng nhiều Acc để đăng bài || Thành viên KHÔNG Spam diễn đàn || Thành viên không được đăng sản phẩm Trung Quốc || KHÔNG đăng quá 1 bài viết trong 1 chuyên mục|| Hãy đọc nội quy khi tham gia diễn đàn || Hãy kiểm tra thông tin thành viên trước khi hợp tác|| Tin đăng phải có: Thông tin giới thiệu công ty, Nội dung giới thiệu sản phẩm, thông tin liên hệ và chính sách áp dụng đại lý.(Phải có địa chỉ liên hệ cụ thể và điện thoại bàn, nhằm tránh hiện tượng lừa đảo).|| Mọi thắc mắc liên hệ

SINH TỐ DÂU

Nhân Viên
VNĐ
176
Đồng hồ chỉ điểm qua 12 giờ đêm, một ngày mới lại gõ cửa, tôi vẫn không thể nào chợp mắt được, lướt bản tin cũng chẳng có gì đáng để tâm cho đến khi tôi đọc được dòng chữ này từ một trang mạng.
1.jpg
Tôi ngừng lâu hơn một chút, nhìn dòng chữ, ngắm ngía rồi định hình suy nghĩ của mình. Tự thấy bản thân mình thật tệ làm sao. Cho đến hiện tại tôi vẫn chưa làm điều gì lớn lao dành cho đấng sinh thành của mình.
Cũng lâu rồi tôi chưa nhìn kỹ Mẹ hơn, hình như lại có thêm vài nếp nhăn chồng chất theo năm tháng. Lâu rồi chưa thấy Cha mua cho mình đôi dép mới, hình như áo Cha đang mặc đã bạc màu vì thời gian.
Tôi là kẻ may mắn khi bên cạnh vẫn còn đủ Mẹ Cha, nhưng đôi lúc mãi chạy theo đồng tiền vô tình quên đi sự hiện diện của đấng sinh thành.
Mỗi người trong chúng ta ai cũng có những lúc như vậy. Bước chân ra khỏi ghế nhà trường, lên các thành phố lớn để tiếp tục công việc học và rồi lao vào kiếm tiền. Cứ nghĩ mình có thật nhiều tiền rồi sẽ có được tất cả, nhưng lại quên mất điều quan trọng rằng thời gian bên cạnh Mẹ Cha cũng không còn nhiều nữa rồi.
Nếu may mắn thì còn có thể quay quần bữa cơm gia đình, và ngược lại, dù có muốn, có bao nhiêu lần giá như đi nữa thì Ba Mẹ đã rời xa ta tự bao giờ. Những điều tưởng chừng như nhỏ nhoi ấy lại khiến tim ta quặn thắt đến nhường nào.
Khi còn Cha Mẹ cạnh kề hãy dành thời gian nhiều hơn cho gia đình mình, đơn giản chỉ là một bữa cơm gia đình cũng đủ ấm lòng rồi. Đừng để đến khi “họ” chỉ còn lại trong tiềm thức mới hối tiếc thì cũng đã muộn màng.
Cảm ơn Mẹ một đời gánh nặng nuôi con lớn
Cảm ơn Cha suốt cuộc đời răng dạy con khôn
Này cuộc đời cho tôi xin một chữ vuông tròn
Để kiếp này đáp đền phụng dưỡng phận làm con.
SƯU TẦM
 
Top